(Ketqua.net) - Vận may đến đúng vào lúc gia đình bà rơi vào tình cảnh khó khăn nhất. “Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang”, người chồng của bà vội vã ra đi vì một tai nạn giao thông. Suốt những năm sống cảnh goá bụa, một mình bà tần tảo nuôi con và khắc khoải nỗi nhớ chồng.
Thế rồi trong một giấc ngủ trưa, nỗi nhớ nhung đã đưa bà gặp người chồng quá cố trong mộng tưởng. Sau giấc mơ ấy, bà liều mình đánh con đề, số tiền lớn đủ giúp con cái đổi đời. Còn bà, thanh thản sống trong niềm thương nhớ người chồng bạc mệnh.
Ngày trước, bà Bách và ông Thái đến với nhau chỉ có đôi bàn tay trắng. Bà Bách ở nhà làm ruộng và chăm con nhỏ còn chồng đi lái xuồng máy thuê cho một chủ thuyền buôn lúa trong xóm. 5 Đứa con nheo nhóc lần lượt ra đời. Không cần nói, ai cũng hiểu gia cảnh nhà bà lúc đó túng bấn đến mức nào.

Những ngày đi làm mướn, nhờ tính nết hiền lành, chồng bà Bách được chủ mướn thương tình bán rẻ cho chiếc xuồng máy. Có xuồng, ông không phải đi làm thuê mà tự mình nhận chở hàng cho các tiểu thương ở chợ. Ngày đó, tiểu thương buôn bán khá sầm uất nhưng số xuồng máy đi chở thuê cũng nhiều, vì thế công việc của chồng bà lúc được lúc chăng. Thương vợ con, ông nhiều lần trầm tư suy nghĩ, tìm lối làm giàu. Nhiều năm theo chủ đi buôn lúa các tỉnh miền Tây, ông cũng tự học được ít kinh nghiệm kha khá. Thế nhưng, cái khó bó cái khôn, ông không có tiền để thực hiện ý tưởng của mình. Suy đi tính lại, cuối cùng, ông bàn với vợ làm sổ vay vốn ngân hàng. Sau đó, 5 đứa con được gửi sang bên ngoại để bà Bách theo chồng ngược xuôi buôn thóc.
Những ngày đầu thuận buồm xuôi gió, ông bà chẳng mấy chốc đã thu được số vốn bỏ ra. Nhưng đúng lúc ấy, một tính toán sai lầm của chồng đã khiến gia đình bà Bách đứng trước nguy cơ vỡ nợ.
Nhưng đúng lúc khánh liệt, nợ nần chồng chất thì trò “số học” đã giúp gia đình bà Bách thoát khỏi cảnh bán nhà.

Một ngày giữa tháng 4, chồng bà Bách cùng đứa cháu họ đi ăn cưới một người bà con. Trên đường về, ông ấy say khướt nên va quệt với một người địa phương. Ông Thái chỉ bị xây sát ngoài da như lần trước, còn đứa cháu đi cùng tên Thuyền thì ngất lịm. Lúc ấy, ông Thái rất tỉnh táo, còn kêu người đưa cháu đi bệnh viện cấp cứu. Không hiểu sao mấy ngày sau, ông ấy ngủ trưa mãi không thấy dậy, tôi vào giường gọi thì ông ấy đã đi từ lúc nào. Ông Thái mất vì bị chảy máu não. Cả đời ông Thái vất vả, bôn ba bên ngoài để lo cho vợ con… đến lúc đi lại đi trong bình yên đến như thế…Ông Thái mất cũng được 1 tháng rồi, nỗi nhớ và thương chồng vẫn chưa khi nào nuôi trong lòng bà Bách.
Hôm đó, bà đang nằm ngủ trưa thì mơ gặp ông Thái. Trong giấc mơ, bà thấy ông chạy về nhà trên mặt rạng rỡ nụ cười, ông sung sướng hạnh phúc đến ứa nước mắt gọi: “Mẹ nó ơi, ông trời cứu ta rồi. Vợ chồng mình trúng số rồi, không phải bán nhà nữa, không phải ra đường ăn mày nữa rồi”. Đó chỉ là một giấc mơ, có lẽ do người vợ nhớ chồng quá đỗi. Giật mình tỉnh lại, bà chợt bật khóc vì nỗi nhớ ông. Buổi chiều hôm ấy, bà đem câu chuyện về giấc mơ kể cho người em họ của ông Thái tên là Thiềng, nhưng miệng bà cứ luôn lẩm bẩm “lạ thật, ông ấy có bao giờ nghĩ đếm chuyện lô đề…”
Vừa nghe câu chuyện của chị dâu, ông Thiềng vội chạy lại tủ lấy một quyển sách cũ kĩ dở đi , dở lại dò kỹ từng trang một rồi quay sang hỏi lại bà Bách một lần nữa: “chị thấy anh Thái bảo là trúng số à?” Khôn suy nghĩ gì, bà Bách liền gật đầu ngay.
Khoảng 15 phút sau, ông Thiềng quay say nói với bà: “Chị chạy ra chợ, đánh ngay cho en con 00 – 88, mỗi con 200 ngàn đồng. Đây tiền e cho chị vay, trúng thì trả em, còn không thì e chơ nợ, khi nào có thì trả.” Thấy chị Bách ngớ người chưa hiểu chuyện gì, nên ông Thiềng liền giục: “Thôi, chị đi với tôi, nhanh lên không hết giờ”
Nói xong ông Thiềng cùng bà Bách đi một mạch ra quán ghi lô đề, xổ số ở ngoài chợ đánh luôn cặp số 00 – 88 vừa dò ra từ giấc mơ trưa của bà Bách. Rồi điều bất ngờ đến cũng đến, ngay buổi tối hôm ấy, khi bà cùng 5 đứa con đang ăn cơm thì thấy ông Thiềng lật đật sang báo tin: “ Trúng rồi chị Bách, đúng như anh Thái nói, chị trúng số rồi, có tiền mà trả nợ rồi…”

Với số tiền lớn từ lần trúng đề ấy, bà dành dụm trang trải cho đàn con ăn học, mua đất dựng nhà. Còn một ít bà đem gửi ngân hàng gọi là có tý lãi để bà hưởng già. Nghĩ lại cuộc sống có ngày hôm nay cũng nhờ chồng bà, những lúc ấy, bà lại thấy cay cay sống mũi, ký ức người chồng năm xưa ùa về khiến cho bà thổn thức nhớ thương…
Nguồn: Câu chuyện trúng số độc đắc của người phụ nữa góa chồng
EmoticonEmoticon